2018.06.01
Niềm hạnh phúc nhỏ/小さいな幸福

Bây giờ là 19h…Giờ tan ca…
Bóng tối đang dần bao trùm khoảng không gian tĩnh mịch của cái công viên nhỏ.
Một chút ánh sáng yếu ớt buổi chiều tàn, chỉ đủ để mình còn nhìn rõ thứ đang cầm trên tay… Cái bánh quy nhỏ.
Ngon,thật sự rất ngon… không phải vì hương vị hay màu sắc, mà là vì cách mình ăn nó cùng với nụ cười.
Miệng cười nhưng nước mắt lại rơi lúc nào.
Nước mắt rơi nhưng không vì buồn hay đau khổ, mà tự nhiên thấy lòng ấm áp.
Đây là cái bánh mà mình được một vị bệnh nhân tốt bụng tặng hồi chiều…
今の時刻は19時、帰宅時間…
小さな公園は薄暗く静まり返っている 。
黄昏の弱い光で自分の手に持っている物以外何も見えない、手の中にあるのは一つのお菓子。このお菓子を食べてみたい。
美味しい…本当に美味しい。味ではなく色のせいでもないのに笑顔が出るほど…おいしかった。
笑顔でいるのにいつのまにか涙が流れている。
泣いているのに寂しい訳でも、苦しい訳でもなく、ただ心が温かく感じているだけ。
これ…これは昼、患者さんが「頑張ってねえ」と言ってくれたお菓子なんだ。
昭和大学附属烏山病院+看護助手